(Hà Nội -1944)
Ta là gươm tráng sĩ thời xưa
Bên mình chàng hiên ngang một thuở.
Xưa nhớ tới người trai chí lớn
Xếp bút nghiên từ chốn thư phòng
Bàn tay xinh ai nhuốm máu hồng
Và nhuốm mầu non sông.
Gươm tung lên như gió như mưa
Như muôn nghìn đấng linh hồn xưa
Như bao năm lòng dân đợi chờ
Chuyển sức chàng trai tráng gươm đưa
Ôi nhớ tới hồi thanh kiếm múa
Sức oai linh trừ hết quân thù
Ðầu rơi trong muôn tiếng réo hò
Ghi dấu cùng ngàn thu.
Ðến nay gươm thần chưa hết bén
Ta mong chờ ai người nâng kiếm lên ? |