Mẹ chờ mẹ chờ tin đã bao năm
Mái đầu bạc trắng da nhăn nỗi chờ
Chiều về chiều về mẹ ngóng tin con
Đi từ dạo ấy phong sương bụi mờ
Mẹ chờ mòn mỏi mênh mông hình hài con
Mẹ hy sinh năm nào
Nay về với đất vẫn chờ đợi con
Chị chờ chị chờ nay đã bao năm?
Từ khi mẹ khuất chị thay nỗi chờ
Bụi đường pha lẫn khói sương
Bây giờ tóc trắng chị còn trông tin
Hai đời đợi đợi mong mong
Chỉ mong hài cốt về nằm cạnh bên
Theo lời mẹ dặn khi xưa
Cả đời mẹ đợi chị chờ trông tin
Chiều về, chiều về tin nhắn xa xa
Có ai tìm thấy xin liên lạc về...
Thương đời ơi ! Mẹ mẹ ơi !
Thương người ơi ! Chị chị ơi ! |