Êm trôi trên dòng nhạc Hương Giang. Qua bao cơn u buồn mênh mang. Như luyến tiếc biết bao những ngày đời đơm hoa trong ánh sao khi cách mạng mùa thu đem tới.
Đau không nói lên Hương Giang. Khi mang nặng nỗi buồn giang sang đâu thướt tha gian nhân trên nhịp cầu xinh xinh với sóng xanh soi bóng hồng, hồng tươi màu sắc cờ.
Thời chinh chiến không quận sóng, căm hờn dâng dâng trào loài xâm lăng không trời chung. Sông chìm trong u sầu. Ngày tươi sáng còn đâu đó, dưới giầy quân xâm lược và lòng sông thêm quặn đau, nỗi buồn quê hương càng lắng sâu.
Thời chinh chiến sông quận sóng, căm hờn dâng dâng trào loài xâm lăng không trời chung. Sông chìm trong u sầu. Ngày tươi sáng sông thầm ước in màu xuân huy hoàng và dòng sông thêm quặn đau nuối tiếc thời Hương Giang trong vinh quang.
Càng nhớ thương ngày xưa ấy đã qua. Dằng dặc sau những con tim cách xa và còn đâu ngày bên nhau tuổi thơ, hằng mơ một ngày mai ấm no. Dù xa cách mà niềm tin lắng sâu. Dù sông Hương còn chìm trong nỗi đau. Rồi ngày mai dòng sông xưa nhớp nhơ cho tan quân giặc và đợi anh chở về.
Đêm buông trên đôi bờ sông lam, cho vơi đi nỗi buồn tha hương. Xin gửi đến sông Hương nỗi niềm và yêu thương với mơ ước là sẽ gặp nhau đường phố cũ.
Trôi qua đi những ngày gian nan sông Hương sẽ trở lại trong xanh cho thướt tha giai nhân trên nhịp cầu xinh xinh với sóng xanh soi bóng hồng, hồng tươi màu sắc cờ. |
|
|