Trời cho chiều mây trắng
Em cho ai tóc thề
Tình cho ai vị đắng
Nhớ cho người nỗi đau
Ngày cho ai nỗi nhớ
Đêm cho ai mộng lành
Ai đi về chốn nớ
Bỏ ai ngồi thẩn thơ
Chia ly hóa vần thơ
Nỗi buồn thành kỷ niệm
Gởi một nhành hoa tím
Cho người ở phương xa
Tình yêu phép nhiệm màu
Đi qua cùng năm tháng
Lòng ta cơn nắng hạn
Bỗng ngập đầy mưa ngâu
Em đi về nơi đâu
Để buồn vương đáy mắt
Ánh lửa chiều vừa tắt
Cuối nẻo đường chim bay
Em đi về nơi đâu
Để buồn vương môi đắng
Ta nghe trong xa vắng
Có hương chiều vừa xa |
|
|