Ðây bến Hương Giang sao vắng đò người sang
Mưa gió miên man nghe thấm lạnh chiều hoang
Tôi nhớ tên nàng không đếm được thời gian
Nghe tiếng chuông chùa vang
Khơi lòng thương chứa chan
Thương mái tranh thưa
Thương dáng hình người xưa
Câu nói ngây thơ đôi mắt buồn buồn mơ
Thương mấy cho vừa khi sáng đợi chiều đưa
Em hỏi anh về chưa
Ðể em còn mong chờ
Bao tình luyến lưu… còn nữa đâu
Giờ em biết phương nào
Câu thề đã trao… lời mến yêu
Càng khơi nhớ thương nhiều
Thương mái tranh thưa
Thương dánh hình người mơ
Ðây nén hương xưa tôi khép chặt tình thơ
Cho đến bao giờ ta nối lại đường tơ
Trên bến sông thuyền đưa
Dưới trăng còn tôi chờ |
|
|