Ai đi qua xa vắng để chiều ru một mình
Mười hai năm tỉnh giấc trắng đôi bờ tóc đen...
Uống cùng nhau một giọt đắng cay nào chia đôi
Say cùng nhau một giọt trong mối đời pha phôi...
Say cùng nhau người ơi chút nồng thơm cuối đời
Vương dùm nhau sợi tóc.
Ràng buộc trời sinh đôi.
Cơn mưa như nước mắt phủ kính đời muộn phiền
thời gian chung đã hết tháng ngày riêng cũng phai...
Ngày mai ta bỏ đi trần gian
Xin trả lại đá tảng nào vô tri chết một đời rêu xanh. |
|
|