(nhạc: Hoàng Kim Chi - ý thơ: Nguyễn Ngọc Hưng)
Lối nào cho em đã qua
Lối nào nơi em dừng lại
Quãng đường nào
Em đánh rơi
Em đánh rơi sắc hương thời con gái
Lối nào em đã qua
Lối nào nơi em dừng lại
Để cho tôi dõi theo em
Suốt một thời
Một thời trẻ dại
Ôi đóa hoa rừng hoang dại
Yêu em ta ru phận mình
Yêu em yêu lặng thầm như sương đêm
Những lối đời gập ghềnh
Chẳng lẽ em và tôi
Mãi trăm năm độc hành |
|
|