Ai chẳng có một thời để nhớ
Thời thơ ngây qua mất tự bao giờ
Con diều biếc bay vào dĩ vãng
Để trời xanh còn mây trắng mông mênh
Ngày xưa ấy em tìm con bướm trắng
Bướm bay rồi làm em đứng rưng rưng
Bướm bay đi có bao giờ trở lại
Cho ta tìm giây phút tuổi ngây thơ
Giờ đây ta mang theo những lo toan cuộc đời
Nhiều khi ta vô tâm dạt xô ngoài nỗi nhớ
Tuổi thơ như giấc mơ đẹp như bao ý thơ
Thời gian trôi hững hờ
Chỉ còn chăng nỗi nhớ
Đâu tuổi thơ của anh
Đâu tuổi thơ của em
Bao thương nhớ tràn dâng thành khát vọng
Chỉ còn lại một giấc mơ thôi |
|
|