Tình ngỡ đã đến với ta trong đời như giấc mộng.
Nồng ấm với những ngất ngây trên đôi môi chiếc hôn nồng,
Đắm đuối thiết tha bên nhau, ta yêu em điên dại.
Rồi bỗng gió cuốn cuốn trôi em dần xa vắng rồi ,
Tình ấy cứ mãi đắm say trong con tim lỡ yêu người.
Vẫn ánh mắt chứa chan đêm đêm ta luôn trông chờ,
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Giấc mơ nào đã không còn đến bên bờ cõi thiên đường,
Tình nào cho ta bao nhiêu yêu thương ngất say.
Rồi tình nơi đâu ta mong chờ trông mãi
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Tình vẫn mãi cứ xa bên đời ta đứng nhìn
Giọt nước mắt nóng cứ rơi rơi quanh nỗi im lìm
Tiếng hát cất lên chứa chan bao ưu phiền
Ngày ấy sẽ giữ mãi thôi muôn đời ta nhớ người
Dù đến suốt kiếp sẽ yêu trong hoang vu áng mây mù
Em sẽ cất bước chân sang nơi chốn phương trời
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Giấc mơ nào đã không còn đến bên bờ cõi thiên đường
Tình nào cho ta bao nhiêu yêu thương ngất say.
Rồi tình nơi đâu ta mong chờ trông mãi
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Tình vẫn mãi cứ xa bên đời ta đứng nhìn
Giọt nước mắt nóng cứ rơi rơi quanh nỗi im lìm
Tiếng hát cất lên chứa chan bao ưu phiền
Ngày ấy sẽ giữ mãi thôi muôn đời ta nhớ người
Dù đến suốt kiếp sẽ yêu cho dù em nay đã xa
Em sẽ cất bước chân xa nơi chốn phương trời
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Giấc mơ nào đã không còn đến bên bờ cõi thiên đường
Tình nào cho ta yêu thương bao nhiêu say nồng.
Rồi tình nơi đâu cho ta đêm đêm chờ trông
Biết bao giờ trái tim người sẽ quay về chốn nơi này
Giấc mơ nào đã không còn đến bên bờ cõi thiên đường
|
|
|