Một mùa Đông lạnh giá
Xót xa trôi qua
Nghe hồi chuông buồn như than van
Lại một mùa Đông lạnh lẽo
Bước qua trong đời
Lại một mùa Đông mồ côi
Trên đường khuya từng đôi tình nhân chìm trong niềm vui ngặp trong tình yêu
Ngắm ánh sao trong an bình
Bao mùa Đông đã qua chỉ riêng mình ta cùng muôn vì sao buồn vui
Người ơi người có hay
Mùa Đông xưa ta cùng nhau sánh bước trên con đường này
Vậy mà sao giờ đây chỉ có anh mà thôi người ơi
Từng đêm qua bao lạnh căm xót xa khóc thương cho cuộc tình
Cuộc tình tan vỡ theo làn khói bay
Ngày em đi xa thật xa đến chốn yên vui cùng người
Lòng anh đau nào hay bởi quá yêu mà tin vào em
Rồi Đông qua mình anh với tin mất em trong cuộc đời
Và mùa tuyết rơi trôi qua mình ta lạnh lùng... !!! |
|
|