Một mình bên quán vắng
Trời nghiêng xuống, cơn mưa chiều về lạnh lùng
Để buồn cho tao nhân
Từ muôn kiếp xưa giờ đã phai
Chỉ chờ giây phút ấy
Cơn mưa xuống, cho đất trời hóa bồi hồi
Chỉ cần gặp anh thôi
Thì mơ ước xưa dẩu lỡ rồi
Rượu tuy đắng
Uống cho say
Men tình nhân thế thái
Đời như mây trôi
Dẫu uống say
Nhưng lòng đâu nguôi ngoai
Đường còn xa
Mưa vẫn rơi
Người xưa đâu
Lắng ưu sầu
Mưa hoàng hôn
Chiều nay không có anh dìu em đi trong mưa
Để nghe rõ tiếng than người xưa trong cơn mưa
Để cơn khát say người xưa uống say
Chuyển sáng lòng này
Mưa hoàng hôn
Chiều nay không có anh dìu em đi trong mưa
Để nghe rõ tiếng than người xưa trong cơn mưa
Để cơn khát say người xưa uống say
Buồn vương đớn đau
Mưa hoàng hôn.
Mưa hoàng hôn
Mưa, mưa hoàng hôn |
|
|