(nhạc: Nguyên Bích - thơ: Trường Đinh)
mưa vẫn rơi và rơi… rơi đều
trên hiên nhà và trên tóc ta
mưa vẫn rơi trong giọt nắng chiều tà
trong phố đường đã qua
thay cho lệ sầu cay đắng
trong tháng ngày muộn màng
cuộc đời ta, tháng ngày đã mất vụt trôi xa
mưa vẫn rơi và rơi… rơi hoài
ta vẫn buồn và buồn tê tái
mưa vẫn rơi lạnh bao tư sầu
những gì đã mất đã tan
đã bao muộn phiền cay đắng
mưa vẫn rơi… rơi hoài
cuộc đời ơi, sao còn mưa mãi trong ta
mây vẫn bay, vẫn bay, vẫn bay
qua làn da, qua hồn ta, và qua tim ta
mây vẫn bay trong bóng chiều xa
trong gió đêm lay nát vườn hoa
cho chuỗi ngày buồn xâu xé nỗi lòng
mây vẫn bay và bay… bay hoài
cõi hồn băng giá tủi hờn
những gì thươg đau lệ nhòa
năm tháng đời ta
mây vẫn bay, mây vẫn bay, mây vẫn bay
… và bay mãi trong lòng ta |
|
|