Nằm nghe Thu đến với gió, ôi gió Thu buồn,
Giấc mơ ngày xa xưa, theo gió lên đường.
Nhắc ta tình son khi ái ân tròn
Cùng người tình ấm trong chăn những đêm mặn nồng.
Mùa Thu khi lá đã úa, như mối duyên hờ,
Nắng hanh vàng kia, ôi nắng mơ hồ
Nắng soi lòng người bơ vơ, ôi nắng Thu mờ,
Trở về ủ ấp tim ta, nắng soi lòng ta.
Mùa Thu xưa có nắng, làn nắng ngọt mát da
Khi chúng ta còn trẻ và ước mơ
Ðời ta bao gió bão, lòng gánh nhiều vết thương
Ta quá khôn lớn nên sót sa trên nẻo đường.
Thì xin Thu cứ đến nhé, xin nắng hơn nhiều.
Nắng hanh vàng kia, xin nắng hôn vào
Trái tim dù bị hư hao, nhưng vẫn hoen mầu
Chỉ còn làn nắng Thu xưa, chiếu trong lòng nhau. |