Ngày chưa yêu anh đâu biết buồn, biết mong chờ thức trắng suy tư
Ngày chưa yêu lang thang mây trời, nụ cười hồng luôn gắn trên bờ môi.
Chợt em đến như cơn gió chiều thu thoáng qua hồn như giá buốt trời đông,
để xuân về bao nhiêu ước mong cũng tan thành bọt nước biên xanh.
Từng đêm ta lang thang với ngàn sao khóc cho cuộc tình theo năm tháng phai,
khóc cho người, người xưa nay dối gian cung nhạc lòng réo rắc trong màn đêm.
Ngày chưa yêu anh đâu biết sầu, biết thở dài thao thức mãi canh thâu.
Ngày chưa yêu tung tăng khắp nẻo đường vẫn nhủ lòng ta đâu cần em.
Ngày chưa yêu anh đâu biết sầu, biết thở dài thao thức mãi canh thâu
Ngày chưa yêu tung tăng khắp nẻo đường vẫn nhủ lòng phải chăng ta cần em. |
|
|