Người con gái Việt Nam da vàng yêu quê hương như yêu đồng lúa chín Người con gái Việt Nam da vàng yêu quê hương nước mắt lưng tròng
Người con gái Việt Nam da vàng yêu quê hương nên yêu người yêu kém Người con gái ngồi mơ thanh bình yêu quê hương như đã yêu mình
Em chưa biết quê hương thanh bình Em chưa thấy xưa kia Việt Nam Em chưa hát ca dao một lần Em chỉ có con tim căm hờn
Người con gái một hôm qua làng đi trong đêm, đêm vang ầm tiếng súng Người gái chợt ôm tim mình trên da thơm, vết máu loang dần
Người con gái Việt Nam da vàng mang giấc mơ quê hương lìa kiếp sống Người con gái Việt Nam da vàng yêu quê hương nay đã không còn
Ôi cái chết đau thương vô tình Ôi đất nước u mê ngàn năm Em đã đến quê hương một mình Riêng tôi vẫn âu lo đi tìm |
|
|