Nhớ, nhớ đọng bờ môi, nhớ đọng bờ vai
Ai thương ai sao ai nhớ ai hoài khóm chuối sau hè
Đong đưa lá cho bước chân ai bỗng ngập ngừng
Nhớ, vơi đầy bàn tay, tay mình hay tay ta
Ai xa quê cũng thấy nhớ quê nhà
Nhớ tóc mẹ già nghiêng mây trắng
Và em tôi mắt còn trong rất trong
Vì áo cơm mà xa quê mang theo tình quê
Người xa quê mà còn nhiều thương với nhớ
Nhớ, nhớ thương để mà trông nhớ để mà mong
Mong mà trông cho bông gạo rơi
Sao ai thấy chạnh lòng |
|
|