Em hỡi chiều nay mình chưa có nhau.
Không gian hoen tím cho mây gối đầu.
Nơi xa vời anh ôm tay súng,
hoa rơi em lặng đếm...nhớ nhau thật nhiều nghe em.
Em hỡi chiều nay mình chưa có nhau.
Sương rơi trên áo, công viên úa sầu.
Hãy trông về nẻo đường xa xăm...
khi sương nhạt nhoà lắng, khi em gọi khẽ tên anh.
Khi xưa anh nói rằng:
Đời lính chiến phong trần chẳng hẹn về một lần;
hỏi em anh còn nhớ?
Em ơi! khi con tim đợi chờ,
thì ngăn cách hiện giờ thành giấc mộng đêm qua.
Anh biết chiều nay mình chưa có nhau
Anh nơi cuối gió ba lô ngã mầu.
Biết em nguyện cầu từng đêm thâu,
anh ghi trên tà áo: Em ơi! mình vẫn thương nhau. |
|
|