Thao thức mình ta giữa đêm khuya cỏ cây yên giấc gió xuân về, nâng phím đàn nghe hồn xao xuyến theo áng mây trôi về chốn xưa
Nơi ấy có cô bé xinh lạnh nơi tiếng hát nơi đầu non ngắt từng cánh trà trên đồi vắng, nắng lụa vai gầy giữa trời mây
Màn đêm lấp lánh muôn vì sao trong đôi nhấp nháy trên trời cao, yên lặng núi đồi, nghe em hát những lời thì thầm với người yêu
Này cô bé xinh em có biết, lời ca ngày đó còn trong tôi, này cô bé xinh em có biết, em là lời hát mãi trong tôi.
|
|
|