Chiến tranh đã qua rồi nhưng nỗi đau vẫn còn đó, trên gương mặt người trong ánh mắt em tôi. Chiến tranh đã di qua nỗi đau còn đọng lại nỗi đau phận người có bao giờ nguôi.
Em sinh ra đời sao không giống ai, đôi môi không lành không vẹn một hình hài. Đôi mắt vô hồn nụ cười ngây dại, từng ngày trôi qua đau nhói lòng ai.
Em sinh ra đời nào có tội tình chi, cơn đau từng ngày không cùng ai tỏ bày. Phận nghèo quê xa nỗi đau người mẹ một đời gian nan cay đắng ngậm ngùi.
Hãy góp bàn tay xoa dịu nỗi đau da cam. Xin đừng vô cảm trước nỗi đau dân tộc mình.
Hãy góp bàn tay xoa dịu nỗi đau da cam. Xin đừng vô cảm trước nỗi đau dân tộc mình. |
|
|