Đừng khóc chi người hỡi nước mắt hoen bờ mi. Tình đó đã trở nên quá xa với. Giờ đã không còn nữa. Em vội quay bước đi dần xa theo ánh đèn màu! Ngày đó em thường nói chỉ mãi yêu mình tôi và sẽ mãi mãi yêu đến muôn đời. Mà cớ sao lời nói chỉ là một giấc mơ. Giờ em quay bước đi không trở về. Dù người ta nói trong tình yêu mấy ai luôn hạnh phúc nhưng tôi không tin vào điều đó để rồi hôm nay mới nhận ra nổi cô đơn lạnh giá. Lời người đã nói sao vội quên. Có ai đã yêu, từng yêu được yêu mà không nếm đau buồn. Dấu yêu đã trao ngày xưa còn đây nhưng giờ người xa mất rồi. Hỡi con người kia vì sao lại mang niếm đau đến với tôi. Rồi vội vã ra đi để lại tôi sống cô đơn mang kiếp sống không hồn !
|
|
|