[Nhạc: Tâm Khanh - Lời: Thơ: Bùi Bảo Trúc]
Ngồi một mình ngó ngang bãi sông
Chiều mênh mông xuống nhớ vô cùng
Nhìn mây bay thoáng như hình dáng ai
Mầu chiều buồn làm tan nát cõi lòng
Mầu chiều buồn làm tan nát cõi lòng
Hỏi gió, gió đi không trở lại
Hỏi mây, mây vẫn cứ ngàn trùng
Hỏi sông, sông cứ hoài ra biển
Hỏi đêm, đêm càng rất mịt mùng, mịt mùng
Liệng cành khô xuống dòng nước trôi
Theo chiều gió ở Baltimore
Nếu theo được sóng ra biển khơi
Sẽ một ngày kia đến được bờ
Chiều trôi theo những cơn sóng xô
Như giòng nước ở Mirabeau
Tiếng chuông cùng với đêm ở lại
Nỗi nhớ cùng con nước vỡ bờ |
|
|