Một lần nào
cho ta tìm lại
những bồi hồi pha lẫn xôn xao
của buổi ban đầu
đã lặng lẽ nhạt nhòa trong ký ức
Ta bây giờ
trong tiềm thức
vẫn u uẩn một nỗi buồn
Vì giòng sông
mãi xuôi chảy về một hướng
chưa tìm ra nguồn cội
Con thuyền ta
lênh đênh không bến đợi
Như chim ngàn
một thời xỏai cánh muôn phương
rồi một ngày
khép lại đường bay
vỗ về nỗi đau thương vô tận
Và em
từ chia ly đó
ngày tháng qua mau
như cơn gió
Trên mong manh cuộc tình
em dang tay đón nhận
những niềm vui – nỗi buồn
đã an bài số phận
Một lần nào
ta đứng nhìn lại
con phố cũ ngày xưa
Kỷ niệm chợt hiện về,
như cơn mưa
đến rất vội vàng
những giọt long lanh
trên ngàn hoa lá
Bây giờ
ta xin gửi về người
những chắt chiu trong từng năm tháng
những nhọc nhằn ta đã cưu mang
Ta trở về
nơi tình yêu ẩn náu
với bao nỗi muộn màng
Và ngày mai
còn lại gì
ngòai dĩ vãng
tàn phai ! |
|
|