Tình yêu mong manh như làn mây trắng
Mà sao con tim luôn trĩu nặng
Đời yêu thuơng cho ta nhiều cay đắng
Để ta lanh quanh trong nỗi đau buồn
Rồi từng ngày thật buồn ta ngồi xếp đôi chân tròn
Để nghe tiếng con tim nỉ non
Dù lòng thật ngậm ngùi ta thầm cám ơn cuộc đời
Tại ta vết thương mang tình đời
Phía sau cuộc tình buồn
Từng ngấn lệ nhỏ tuôn
Phía sau cuộc tình buồn
Ngày tháng kia nằm xuống
Phía sau cuộc tình buồn
Một kiếp người nhẹ buông
Phía sau cuộc tình buồn
Là nỗi đau vô hồn
Ngày nao lang thang trong tình hoang vắng
Tựa như cơn đau kia sống hằng
Tình yêu âm vang trong từng đêm trắng
Từng cơn phong ba giữa thinh lặng
Rồi từng ngày thật buồn ta ngồi xếp đôi chân tròn
Để nghe tiếng con tim nỉ non
Dù lòng thật ngậm ngùi ta thầm cám ơn cuộc đời
Tại ta vết thương mang tình đời
Phía sau cuộc tình buồn
Từng ngấn lệ nhỏ tuôn
Phía sau cuộc tình buồn
Ngày tháng kia nằm xuống
Phía sau cuộc tình buồn
Một tiếng cười nhẹ buông
Phía sau cuộc tình buồn. |
|
|