Ra đi rời quê hương yêu dấu,
ưu buồn đất rung rã rời
Quê người mai này ta biết về đâu
Rưng rưng nghe lời mẹ nhắn đôi lời
Cha già tóc điểm sương trắng nhạt nhòa
Thì con hãy nhớ mau quay về
Thì con hãy nhớ mau quay về
Ra đi đường xa nhiều nặng bước
hành trang cõi lòng rã rời
Phương trời nhạt nhòa nước mắt từ ly
Ly tan nghe giòng lệ thắm chan hoà
Quê nghèo tan tóc hờn căm bạo quyền
Quê hương ơi nhớ quay đường về
Quê hương ơi nhớ quay đường về
Thuyền trôi, thuyền trôi lướt sóng ra khơi
Lìa xa, lìa xa quê hương rồi
Bóng gầy xa xôi xóa nhòa làng quê yêu dấu
Ai đang soi kinh Trường Sơn
Sóng nhấp nhô sầu theo bóng đêm nhạt mầu
Mẹ sầu theo nước biển Đông
Lệ buồn, sầu rơi, mẹ ơi, mẹ ơi
Nguyện cầu, con nguyện cầu Thiên Chúa đưa
Thuyền con ra khơi về bến bờ bằng an.
Từ ly xa lìa làng quê cũ,
luyến lưu bữa cơm cuối cùng
Bao người thân yêu nay còn lại đây
Rời tay chiều dần buông xuống anh đàn
sương mờ phố ngủ đêm vắng nhạt nhoà
Người đi hỡi luyến lưu lối mòn
Người đi hỡi luyến lưu lối mòn
Rời xa đường về muôn lối
Rồi đây tim lòng nhớ hoài
Quê người nỗi lòng ray rứt nào nguôi
Nguyện cầu biển Đông dâng sóng huy hùng
Dân Nam thoát ách xiềng gông quân thù
Người lữ khách hãy mau quay về
Người lữ khách hãy mau quay về |
|
|