Ta về thôi về giữa mùa đông buồn
Ta về thôi về giữa ngày hoang vu
Ta về thôi về với ta…
Ôm cuộc tình đã đi qua vội vàng,
Không mùa lá, không mùa hoa,
Chỉ còn ta với xót xa.
Lời xưa đó chết trên môi gục dưới chân người
Lời xưa đó hóa đau thương đem cuộc tình về nơi dĩ vãng
Ôi mùa yêu đã vội tàn….ngày yêu đã sang đêm
Ôi trần gian quá lênh đênh…theo bước chân mịt mù,
Ta về giữa đời nhau.
Người về đó xuôi hai tay gieo cuộc tinh gầy mòn
Người về đó tô môi son trao nụ cười thật buồn
Xin một lần ngủ trong đôi bàn tay mềm
Xin một lần chết say đôi môi gọi mời.
Ta yêu người vì đời nhiều oan trái.
Ta yêu người vì yêu cả trái ngang
Ta yêu người vì đời nhiều gian dối
Ta yêu người vì yêu cả dối gian. |
|
|