Ngày ta quen nhau, ngày đông sắt se lạnh. Chợt trong phút giây, mà ngỡ đã yêu. Rồi em ra đi còn lại Giáng Sinh buồn. Như ánh sao lẻ loi anh tìm về kỷ niệm. Ngày ta bên nhau những giây phút thần tiên, tiếng hát của em ấm mùa đông lạnh giá. Ngày ta bên nhau, mùa xuân bất tận, cớ sao thời gian bỗng vụt trôi.
Biết yêu em là chờ mong, trái tim anh dâng tặng riêng em. Dù bao giông tố cách ngăn, anh chỉ yêu mỗi người. Dù biết em xa nghìn trùng xa, vẫn mong em quay về bên anh. Dù trong em chẳng có anh, chỉ một thoáng vu vơ. Nhưng lòng anh hẹn ước, yêu mình em... |
|
|