Biết khi nào ta có nhau người ơi
Lòng thầm mơ bao giấc mơ bên người
Người yêu hỡi biết chăng lòng anh
Từng đêm trắng nhớ em thổn thức
Ngoài trời mưa tiếng buồn rơi mãi
Anh khóc thầm thương nhớ vì em
Em hững hờ nên người đành làm ngơ
Bé ngây thơ không biết cho lòng anh
Mặc cho anh bao đớn đau vì nàng
Nàng thường hay yêu hoa màu trắng
Và thường hay nô đùa chuyện vui
Nàng hạnh phúc bên đàn thơ bé
Yêu hoa dại không thích làm thơ
Như thế là tình đầu chết trong tim
Người yêu ơi lạnh như ánh trăng mùa đông
Tình yêu anh nghìn năm chỉ em mà thôi
Người yêu ơi chiều nay maư buồn giăng mây
Về trên đôi mắt anh yêu thương vời vợi
Như khi ngóng chờ người về qua đây từng chiều tan lớp
Người yêu ơi đẹp như ánh trăng màu thu
Làn suối tóc thơm mát xõa đôi bờ vai
Làn môi em hồng tươi nụ cười dịu hiền
Và ánh mắt kiêu sa cho anh mơ mộng
Cây si góc trường nhìn em áo trắng
Người yêu hỡi. |
|
|