Xa em tình chỉ còn là trên đắng chơi vơi.
Xa em từng chiều vàng nghe hoang vắng đơn côi.
Khi nắng phai nhạt rồi, tắt trên môi cười ngày trôi trên nỗi đau mù khơi.
Lao đao ngọn đèn vàng trên ngõ vắng đêm sâu.
Xanh xao một hình hài về trong bóng cô liêu.
Ôm trái tim hao gầy, xót xa bao ngày về nơi căn gác xưa đọa đày.
Yêu đương nào ai biết như trẻ thơ dại khờ cho nhau rồi quên mau tình tan vỡ.
Yêu đương là muôn kiếp,
ôm giấc mơ hoang đường là buồn là sầu thương là nhung nhớ.
Xa em lời tình buồn anh vẫn viết cho em,
xa em bài nhạc sầu anh vẫn hát cho em.
Trong nỗi cô đơn này vẫn yêu anh hoài tình anh trao đến em trọn đời. |
|
|