[Nhạc: Trần Chí Phúc - thơ: Ngọc Khôi]
Chiều ra biển đứng ê chề
Tìm trên ngọn sóng ngó về xác em
Vớt rong rêu ngọn tóc mềm
Quay về hướng gió tưởng em thở dài
Tìm trong bọt trắng thân người
Nghẹn ngào dấu vết còn phơi lõa lồ
Xác em nay ở phương nào
Tấp sang đất Thái hay vào Nam Dương
Có khi xác vượt trùng dương
Trôi về Bắc Mỹ trách hờn người yêu
Biển lớn, biển lớn cuốn em đi
Rồi xa, rồi xa, rồi xa mãi
Biển ơi, trả cho ta...
Biển ơi, trả cho ta...
xác em yêu
xác em yêu
Chiều ra biển đứng ngậm ngùi
Nhớ em và nhớ cả trời Việt Nam.
Là la la lá lá la là la lá la |
|
|