Em đã đi về phía chân trời hoàng hôn xa vời xa vời.
Bao tháng năm gian khó qua rồi sao vẫn bất ngờ chơi vơi.
Tình yêu mong manh như hoa xa cành.
Còn lại tình anh lối mơ giấc lành.
Một thời thơ ấu cũng qua rồi hoa bướm bên người còn lại gì tình ơi.
Như cánh chim năm tháng đi tìm yêu dấu phương trời vời vợi.
Nghe xót xa trên những phím đàn giây phút phai tàn phải không em.
Trùng dương con sóng vẫn luôn đi về mà dòng thời gian thấm bao tái tê.
Một lời chưa nói đến bao giờ em ơi đến bao giờ mình gặp lại lối xưa.
Để lòng anh nói với khúc hát u sầu trên cung đàn.
Để lòng nhớ thương trong hơi sương em rời xa con đường.
Chuyện tình như thơ mà ra người rời xa bến mơ.
Thà như cơn gió cuốn gió cuốn đi về phương trời.
Thà như án mây trôi lang thang mơ hồ trong dòng đời.
Thà rằng không quen người ơi giờ anh biết nói sao.
Anh vẫn yêu em như ngày nào. |
|
|