Tạm biệt Tây Nguyên nơi có hai mùa mưa nắng, nơi có những người dễ mến mới gặp đã thân
Tạm biệt Tây Nguyên nơi ấy anh gặp em, trong mắt con nai rừng có một bầu trời trong xanh
Nơi ấy mình bên nhau, mặc lũ mây trời giận dỗi trong một đêm trăng sao
Tạm biệt ánh mắt đắm đuối hôm nào nụ cười em trao, em là hoa thắm, em là giọt núi mang tiếng đàn Tơ-rưng sáng mãi
Tạm biệt phố núi những cơn mưa chiều mặt trời ngã nghiêng
Mai anh chia tay em buồn không nói, mai anh ngồi một mình nhìn dòng suối lững lờ
Tạm biệt phố núi mây núi trập trùng vu vút ngàn thông sương chiều lạnh giá nổi lòng người đi như thơ như mơ... |
|
|