Ơi bông hoa gạo đỏ, rụng đầy bến sông quê
Chiều mùa xuân đi vội, bến đợi người trở về
Xa nhau từ dạo ấy, em đứng lặng ven sông
Tóc dài bay theo gió, dài tháng ngày đợi trông.
Nhớ chiều ấy anh ơi, đã xa rồi xa mãi
Người đi chưa trở lại, con đò xưa về đâu?
Hun hút dòng sông trôi, cánh chim bay trong nắng…
Đâu rồi tà áo tím, một thời anh mang theo.
Đâu rồi đôi mắt ấy, một em đam mê
Để lòng em bâng khuâng. |