(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Sơn Cư)
Đừng mong ai cho mình nụ cười
Đừng quên đi phút giây hiện tại
Đừng mong ai cho mình hạnh phúc
Ta quay về nương tựa trong ta
Hạnh phúc đâu phải đi tìm nhọc nhằn
Đời đau thương ta quyết tâm thề nguyện
Đường tu tâm sẽ là đất mới
Thắp chánh niệm đem về nơi nơi
Đường tu thôi ta đành miệt mài
Vì không ai cho mình giải thoát
Vì không ai cho mình tự tại
Vì tình nào thương ta hơn ta đâu?
Đường quy tâm bắc nhịp cầu hơi thở
Niềm tin yêu sẽ là nắng mới
Đường đi lên tuy có nhiều gian khổ
Thắp chánh niệm đem nguồn yên vui
Đừng mong ai cho mình hòa bình
Đừng mong ai cho mình thanh thản
Đừng mong ai cho mình no ấm
Vì tình nào thân thương hơn tình ta
Dù bao lâu chưa nhìn được mình
Đường ta đi con đường sáng lạn
Tình anh em sẽ là sức sống
Thắp chánh niệm xây nhà của ta |
|
|