Trong đôi mắt em, anh nhìn thấy mặt trời xa,
Nắng quê Cha, bốn nghìn năm rọi đời ta.
Nắng êm vui từng đón anh vào đời
Đi theo cuộc tình thăm thẳm xa vời
Em có đôi môi thơm mùi cốm vàng ngày xuân
Môi ngọt ngào như ngụm sữa Mẹ, hiền ngoan.
Miếng môi ngon từng vướng dăm giọt lệ
Cho anh hôn vào, vui buồn mải mê.
Ôi đôi tay ! Như sóng biển Đông say,
Hay gió rừng lay trên dãy núi miền Tây
Đôi tay tròn, nếu được em ẵm ôm
Anh rồi sẽ chôn biết bao nhiêu tủi hờn.
Ôi đôi chân, em mang đi đằng đẵng
Những dặm đường trường, trên con đường cái quan
Đôi chân son, chân ngát hương Saigon,
Đôi chân u buồn, đôi chân vượt trùng dương.
Bơi trong tóc em, như chìm trong mộng nghìn xưa
Những mộng vàng tơi tả, những mảnh tình ngơ
Tóc em xanh là nước sông bồng bềnh
Cho anh tràn trề hơi thở quê mình
Em giữ cho anh những ngày vui buồn cũ mới
Hi vọng nào, mơ hồ đã tỏ cùng ai ?
Giữ cho anh một góc quê bàng hoàng
In trong tâm hồn, trong thân thể nở nang.
Xin em giữ dùm anh mắt rực lửa hồn
Em soi sáng hộ anh Đại Lộ Hoàng Hôn
Xin em giữ hộ anh môi mềm lời nguyện
Ru anh chết một đêm, tuyết phủ mộ êm
Em hãy giữ hộ anh tay ngà nhỏ ngọn năm nhánh
Anh say giấc ngàn thu, hơi mẹ còn nồng mộng mơ
Em đi tới ngày mai, chân dài vượt vạn nẻo đời
Anh nơi suối vàng vui, ngỡ mình miệt mài chẳng ngơi.
Xin em giữ dùm anh
Người con gái đồng trinh.
|
|
|