Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh
Xin em đừng để phai màu mắt nhung
Đừng cho mi sầu khép kín không gian
Cho anh ngồi lại so hàng phím cũ
Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh
Đừng cho trăng mộng lu mờ khuất xa
Đừng để anh ngồi một bóng đơn côi
Soi trong tim này một bóng khổ đau
Dù đời đổi thay, dù đời gian dối
Anh vẫn yêu em, yêu em mãi mãi
Dù trăng mờ khuất dù mưa lấp lối
Anh sẽ đưa em xa chốn đau thương
Xin em đừng buồn đừng dỗi hờn anh
Như con sông cạn không còn nhớ mưa
Đừng để tình mình phủ lấp rong rêu
Đừng cho giọt lệ nhỏ xuống tim đau.
|
|
|