Xin giữ dùm nhau bức địa đồ
Mà em pha lệ tiễn chồng tô
Mà anh pha máu từng đêm rỉ
Của kẻ ngàn xưa bỏ hẹn hò..
Xin giữ dùm nhau cột mốc này
Cho ông máu lệ thấm đầy tay
Bên cầu biên giới người đi , ở
Như lá rơi mà vẫn nhớ cây
Xin giữ dùng nhau giọng nói mềm
Từ nôi thiên cổ vọng triền miên
Từ con bập bẹ trên đầu lưỡi
Những ngữ âm chan chứa nỗi niềm..
Xin giữ dùm nhau cánh cửa lòng
Xin đừng kéo vội khép những chờ mong
Kìa em đã đón mùa Xuân mới
Sao mắt quên vui vẫn đỏ hồng ?
|
|
|