(nhạc: Võ Tá Hân - thơ: Huỳnh Văn Dung)
Không tuổi không tên như loài hoa dại
Em dịu dàng giữa đá sỏi trần gian
Bóng dáng em chập chờn không níu được
Nhưng em trong anh từng phút từng giây
Gieo ngàn ý thơm lên trang giấy này
Thả xuống lòng bao xúc cảm đầy vơi
Em không là tiên nữ
Em chẳng phải người trần
Anh chắt lọc những gì tinh khiết
Thầm lặng đón em về trong ý thơ
Nắng một ngày anh một ngày mộng tưởng
Mưa từng chiều chiếc lá cũng bâng khuâng
Lửa ngàn năm chợt bùng lên kỳ diệu
Lấp lánh hoài em thiếu nữ suốt đời thơ |
|
|