Ngày nào em đến với ta mùa thu nắng vương
Nụ hôn em trao mơn man làn môi ngát hương
Đê mê đắm say hương yêu nồng cháy thiết tha
Ngây ngất hương trinh đêm thu môi kề
Tình yêu em đến không câu hẹn thề
Rồi em ra đi hương yêu vào thu chứa chan
Còn đây đau đớn vết thương tình ta dỡ dang
Quên sao phút giây nên em nồng thắm tháng năm
Đi mãi trong sương thu quên hơi lạnh
Biệt ly từ đây giá băng đêm về
Trông nắng tàn thu Vàng lên ngàn thông mây tím giăng trời
Lá thu nhẹ rơi cho lòng nghe thêm buồn tê tái
Đâu dáng yêu xưa Em cánh hạc khuất vào cõi mây ngàn
Người về chăn gối hờn nhớ nhung
Khi mùa thu tới muôn lá vàng rơi gợi nhớ thương
Thương mùa thơ nuối Ân ái chưa phai nhạt phấn hương
Mái tóc đang xanh vội tuyết sương
Sao mãi trong ta còn vấn vương
Thôi hết nay phai tàn mùa thơ
Mưa chiều lạnh giá Sao đã trong em tình phôi pha
Em thuyền xa bến Trong gió ta vang gọi thiết tha
Chênh chếch trăng thu thuyền vẫn xa
Lưu luyến tiếc thương ngày tháng qua Bến cũ cô liêu giờ mình ta
Cho mưa buồn phong kín lối Ta vẫn yêu thương mùa thu
Cho duyên tình nay u tối Ta mãi mong chờ bước em |
|
|