Thuở ấy tóc em dài
Phủ xuống đôi vai gầy.
Đường chiều em tha thướt
Dịu dàng như áng mây.
Nhẹ gót bước trên đường
Lả lướt khắp phố phường ,
Nụ hoa trên môi ấm.
Hồn nhiên thật dể thương.
Em đưa anh vào mộng ,
Thuyền anh mãi long đong.
Em như trăng soi bóng
Ngỏ hồn anh đứng trông.
Em như vì sao sáng
Lấp lánh chiếu không gian
Anh là con đò nhỏ.
Phiêu lãng dưới trăng vàng.
Thuở ấy mỗi hôn hoàng.
Nhạt nắng, ánh dương tàn
Nhịp nhàng chân em bước.
Tơ lòng anh vấn vương.
Ngày tháng đã qua rồi ,
Đường phố vắng em rồi.
Chiều chiều qua ngỏ ấy ,
Nhìn trăng nhớ em cười. |
|
|