Thuyền ơi! gió lên rời bến cho rồi
Quanh ta có trăng ngập lối.
Thương đầy vơi, anh và em ra xa ngoài khơi.
Thuyền ơi! nước xanh gợn hoa sao sáng,
Lấp lánh buồm trong ánh trăng.
Chở về đâu đời phiêu lãng sống với tiếng đàn?
Anh mơ thuyền mai ghé bến nao,
Cho duyên đời như ánh sáng sao,
Cho xa mờ nhân thế đang đắm trong kiếp sầu.
Bên cung đàn em hát ái ân.
Câu ca tưởng như nước suối ngân,
Cho quên cuộc xâu xé giành lấy thế gian.
Trùng dương ca hát.
Làn hương thơm ngát.
Gió trăng xanh mát
Tiếng gió reo vang.
Đời vui phiêu lãng
Ngập trong hoa nắng
Tình ta quang đãng
Chân mây tươi sáng.
Niềm vui thiết tha là chiếc du thuyền,
Lênh đênh sóng ru trìu mến.
Anh và em, ta cùng nhau say mơ thần tiên.
Triền miên gió lay hồn mộng lai láng,
Lấp lánh lệ vui ánh trăng.
Trời mây sáng
Thuyền êm lướt sóng hát vang. |
|
|