(Hà Nội - 1946)
Tiếng chân ngân dài từ từ đi ngoài đêm thâu Tiếng chân dưới lầu, ôi tàn mộng Bích Câu Ôi tiếng chân ai mang dài năm tháng Ôi tiếng chân ai đã tàn tuổi thơ Có phải đó là bước chân miệt mài của người ăn chơi Vừa lăn ra khỏi chốn yên hoa Mang mùi hương úa Hay đó là người nào đi, khóc cuộc từ ly Ðêm tối chân tần ngần Thương bóng ai tàn Xuân Nhưng tiếng chân sao vẫn còn rên xiết Nhưng tiếng chân sao vẫn còn tha thiết Vẫn còn kể lể Vẫn còn đê mê Vẫn còn ê chề.. Ôi bước chân nào rầu rầu Chen tiếng mưa Ngâu Ôi bước chân sầu Vọng lời ai oán dân nghèo Ôi tiếng cơ cầu Lên với trời cao Ôi tiếng kêu gào không mầu. Có phải đó là bước chân ngậm ngùi của người lầm than Âm thầm trong đêm vang lời ưu phiền ........ Tiếng chân cứ dần từ từ đi vào đêm mưa. Tiếng chân thẫn thờ đi vào hồn tôi... |
|
|