Lắng nghe véo von tiếng đàn
mà tôi thấy lòng sao tê tái,
màn đêm u sầu âm thanh du dương
nghe xót xa trong đêm cô đơn
mà ai hát những khúc hát ôi thật buồn,
lòng càng cô đơn xót xa mãi không rời,
ngay khi trong con tim lạnh căm
biết bao niềm thương nhớ.
Bước chân bước đi não nề
mong thấy người nơi tăm tối,
mà sao thấy mình chơi vơi
lang thang trong bóng đêm,
em nơi phương xa nào hay biết
đến những phút anh một mình,
một mình ngâm thơ với trăng lẻ loi buồn,
em cho tôi bao nhiêu niềm vui
trong những dĩ vãng nhớ thương
còn đâu nữa khi người đi mãi xa hỡi em.
Màn đêm tăm giá băng, mình tôi lê bước
với những nỗi nhớ có em người ơi,
ngoài trơi mưa đêm đang rơi nhanh
cho tôi thấy trái tim nhớ đến ngày nào
đôi ta bên nhau đùa vui sao khó phai....
Giờ em nay đã bước đi nhìn em quay bước
nước mắt chất ngất xóa tan màn đêm,
người đành quay lưng ra đi khi tôi yêu em
đắm đuối chiếc bóng mình tôi bơ vơ
khi em nỡ đành quay bước đi,
trái tim này xin mãi yêu người dù thời gian kia
mãi mãi không phai nhòa với màn đêm
|
|
|