Khi đến chân đồi phai nắng
hoàng-hôn rơi dịu êm như giấc mơ.
Có tiếng sáo ai đang say-sưa êm-đềm,
Thoáng có mái lều
nhẹ buông khói lam trong sương chiều rơi.
Nghe thoáng trên đồi ai hát
lời tha-thiết hoà theo tiếng đàn vang.
Tính tính tính tang, tang tính tính tính tình,
Cất tiếng hát vang
ta ca hoà với tiếng vang trên đồi.
A, ta nhịp bước bên nhau hát trên đường xa,
Đàn vang nhạc khúc hoà theo gió lơi ban chiều.
Đâu có chi bằng bên nhau
nhìn trăng lên mà ca trên đồi vắng.
Tính tính tính tang, tang tính tính tính tình,
Nhớ mãi khúc ca vang trên đồi
vắng lắng trong sương chiều.
Chiều ơi...chiều |
|
|