Theo con đường rộng thênh thang nay ta về với chợ chùa nghe lòng ngập tràn niềm vui vì dòng sông đã nối nhịp cầu. Nghĩa Hành của ta bừng sáng lên rồi dòng nước đã về dòng điện đã về mà sao cứ ngỡ là mơ. Xôn xao nụ cười em thơ tay ôm cặp sách đến trường, con đường về làng đẹp sao từng hàng cây tỏa mát cuộc đời Nghĩa Hành của ta đã lớn lên rồi trãi bao khó nhọc tình người vẫn đầy và lòng mẹ quê như núi cao vời. Chiều trên đèo cao kìa là nương rẫy bao la một màu một đồng lúa đang lên xanh một rừng mía đang vươn nhanh gọi tương lai về no ấm trên quê hương này. Ngồi bên dòng sông tìm về tuổi thơ cho ta một thời một thời hát ca bên anh, một đời hát ca bên em mà nghe quê mẹ tha thiết tiếng ai ru hời |
|
|