Trở về quá khứ lật trang sử tình đau thương
Xưa nàng Huyền Trân một trang quốc sắc thiên hương
Để cho vua cha ôm mộng lớn
Gọp thâu giang sơn chung một cõi
Nàng đành hy sinh một đời một đời trâm anh.
Giã từ Mâu quốc nàng theo Chế Bồng sang Chiêu
Với của hồi môn để dâng Châu Lý Châu Ô
Huyền Trân ra đi đi vì nước
Huyền Trân ra đi đi vì quốc
Ngậm ngùi dân Nam xót thương một đời giai nhân.
Còn ai đau đớn hơn Trần Khắc Chung
Nhìn theo u uất khối tình thủy chung
Trăm năm đá vàng còn đây
Anh không thể nào xuôi tay
Thế nên quyết lòng không kể gian nguy
Giữ cho mối tình keo sơn.
Đồ bàn anh đến tìm em lúc lửa ngút cao
Ôi giàn hỏa thiêu sẵn sàng thiêu đốt thân em
Dành em qua tay của thần chết
Nhìn nhau rưng rưng trong lòng mắt
Thuyền vừa ra khơi mới hay mình vừa chiêm bao |
|
|