Dòng đời trôi cuồn cuộn theo tháng ngày nơi bãi bờ còn gọi dấu chân xưa
Nghe âm vang như lời của những mối tình
Trong tim tôi thì thầm bao nỗi nhớ
Rồi mùa đông trở lại trong lá cành, nơi góc vườn chợt rụng đoá hoa xưa
Nơi em qua rung động làn gió mơ hồ, trên tay tôi còn lại một cánh hồng
Tôi vẫn hát dù kỷ niệm đã phai nhòa, lá vẫn rơi nỗi thăng trầm vẫn thế
Tôi vẫn hát dù cuộc tình đã tan rồi, một lần thôi sông trôi đi mãi mãi
Về đâu gió hỡi...
Mãnh vườn xưa chỉ còn rơi lá vàng, nơi lối mòn ngập ngừng dấu chân em
Cho tôi mơ tìm lại về chốn êm đềm
Cho tôi mơ một bàn tay ấm mềm |
|
|