Mai tàu xa bến xin em đừng buồn.
Cho dù xa cách muôn nghìn đại dương,
Hay lênh đênh qua nhiều bến,
Bao nhiêu đoá hoa chào đón,
Vẫn không phai ước nguyền ban đầu.
Xưa thường mơ ước ôm mộng hải hồ.
Nay đời lính chiến bốn bể trời mây.
Em đâu hay khi chiều xuống,
Bao la mênh mông trời nước
Kinh đô xa nhớ em gọi tên.
Ai đem bông hoa rừng tặng nhau.
Và ai cài lên mái tóc hoa "sao".
Còn mình biết hái cánh hoa chi?
Đêm đêm vớt hoa BIỂN dành cho em.
Bao ngày ngăn cách bao nhiêu đợi chờ.
Mong rằng em hiểu quê hương còn kia.
Mong cho trăng sao vẫn sáng.
Mong cho hoa kia vẫn nở
Cho đôi ta vẫn không lìa đôi.
Mong cho hoa kia vẫn nở
Cho duyên chúng mình đẹp đôi
|
|
|