Khi anh đến vầng trăng còn non
Tiếng em cười dòn
Mắt em trong như sao tỏ
Em đâu ngờ anh đã thương em
Khi anh đến vầng trăng còn xanh
Mắt em long lanh
Đất vơ’i trời chợt rạng rỡ
Anh đâu ngờ đá biến thành thơ
Lá trên rừng mừng quên đi ngủ
Suối trên rừng ngừng nghe bước em
Mai trên rừng, mai trên rừng
Và đá trên rừng
Cũng đã yêu em
Yêu em từ kiếp nào
Yêu em từ tiền kiếp xưa
Này em hỡi, em biết chưa?
Hỡi em, em biết chưa? |
|
|