Đường chiều mông mênh gió về đâu sóng dậy bạc đầu
Lời buồn không tên đêm ngủ quên trên bến đó
Em có nghe nắng đỏ rưng rưng
Chiều bỏ cơn nắng hạ ru mòn từng nhà
Đôi mắt lạ ôi thật mặn mà và lời kêu ca đơm giọt lệ đầy
Đã héo hắt, ai đem xuyến bạc khăn nhung áo gấm qua cầu
Ai đem ví dẫu ví dầu con sáo sang sông
Chiều mênh mông mình ta với bóng
Còn ai trông còn ai ngóng nghe chừng đâu đây sóng dậy bạc đầu...
Thôi tiễn đưa nhau từ đây lao xao lá đổ đầu ghềnh non cao
Đường nào anh đưa đón bước đi khe khẽ
Chân thon gót nhẹ gió lên đèn
Tạ từ là giây phút này
Tạ từ là giây phút này
Em có nghe thu về không?
Đêm đêm biển gọi "nhạc trời" mông mênh
Lệ đời long lanh hiu hắt lá rơi khe khẽ
Mây bay rất nhẹ gió lên đèn
Tạ từ là giây phút này
Tạ từ là giây phút này... |
|
|