Hỡi em. Thế sao em vội quên, em vội quên tháng ngày đó.
Thế sao em vội đi để mình anh với niềm đau. Thế sao em vội quên, em vội quên tháng ngày đó.
Thế sao em vội quên. Người ơi.
Lời nói của em làm cho anh tổn thương trong tim.
Lời nói ấy vô tình đã nói lên hết tất cả nhưng anh vẫn yêu, vẫn mong, vẫn chờ em nghĩ lại.
Mình hãy xem như là mơ để tình mình nên thơ.
Điều đó giúp anh và em xua đi bao âu lo.
Chỉ có mỗi anh và em sẽ quên đi vất vả. Anh mong sao cho chúng ta vẫn bên nhau vậy mà.
Nụ cười lạnh lùng của em khiến anh đau lòng.
Anh đã làm gì sai? Anh đang buồn vì ai? Chỉ muốn níu lấy trái tim em vậy là sai.
Anh đã gọi tên em, anh rã rời từng đêm, còn đó chiếc phone kia sao cứ lạnh tanh.
Chỉ chốc lát vậy sao là vui đùa ngày nao, nồng ấm hương yêu xưa với chút tình người trao.
Yêu thương đầu long lanh, yêu thương giờ mong manh, sao em không cho nhau một cơ hội yêu. |
|
|